Lời bài hát
Xin đón cơn mưa trên bàn tay
Phố vắng đi hay cô đơn về qua
Chẳng biết sao mơ hoài giấc mơ buồn
Có chuyến xe đi không chờ ai
Mang theo đó những giấc mơ
Không vẹn nguyên
Chỉ thấy mênh mông khoảng vắng bên đời
Và ngôi sao dường như tắt đi từ lâu
Tôi thấy như mình đang mơ
Năm tháng quay lại bất ngờ
Cơn mơ tan biến khi nắng lên
Mà sao hạnh phúc rất thật
Đâu chúng ta ngày hôm qua
Hay chết trong từng vui buồn
Mang theo vết thương lẫn trong gió bụi
Chẳng có dòng sông
Tôi thấy con đường xa hơn
Tôi thấy khung trời hoang tàn
Ra đi cho đến khi ngã gục
Dưới chân thiên thần
Xin đón cơn mưa trên bàn tay
Phố vắng đi hay cô đơn về qua
Chẳng biết sao mơ hoài giấc mơ buồn
Có chuyến xe đi không chờ ai
Mang theo đó những giấc mơ
Không vẹn nguyên
Chỉ thấy mênh mông khoảng vắng bên đời
Và ngôi sao dường như tắt đi từ lâu
Tôi thấy như mình đang mơ
Năm tháng quay lại bất ngờ
Cơn mơ tan biến khi nắng lên
Mà sao hạnh phúc rất thật
Có lớn lao gì đâu em
Nhìn xem hạnh phúc đơn sơ này
Tìm trong ngày gió hoang vu
Sợi tóc ai bay để giữ tình đầy
Nghe tiếng mưa về trên sông
Và nghe lời trái tim xao động
Dường như thầm có hai linh hồn
Lạc dưới cơn mưa từ đó cô đơn
Tôi thấy con đường xa hơn
Tôi thấy khung trời hoang tàn
Ra đi cho đến khi ngã gục
Dưới chân thiên thần
Xin đón cơn mưa trên bàn tay
Phố vắng đi hay cô đơn về qua
Chẳng biết sao mơ hoài giấc mơ buồn
Bài hát Giấc Mơ – Hà Anh Tuấn là một bản tình ca buồn, kể về nỗi nhớ nhung, hoài niệm của một người con trai dành cho người yêu cũ. Mở đầu bài hát, nhân vật trữ tình đứng giữa phố vắng, cô đơn và buồn bã. Anh mơ về những giấc mơ buồn, mang theo những vết thương lòng không thể nào quên. Anh như đang lạc lõng giữa dòng đời, không biết đi về đâu. Trong đoạn điệp khúc, nhân vật trữ tình lại nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ bên người yêu cũ. Anh muốn đón lấy cơn mưa trên bàn tay, để cảm nhận lại sự bình yên và hạnh phúc khi xưa. Đến đoạn rap, nhân vật trữ tình nhận ra rằng hạnh phúc đôi khi chỉ là những điều giản dị. Anh muốn tìm lại hạnh phúc đơn sơ ấy trong ngày gió hoang vu, trong sợi tóc bay của người yêu cũ. Cuối cùng, nhân vật trữ tình vẫn lạc bước trên con đường xa xôi, hoang tàn. Anh như đang tìm kiếm một điều gì đó, nhưng không biết là gì.