Lời bài hát
Đêm đông,
Những ánh sao trời bềnh bồng
Ngọn nến thay lời thì thầm
Quán xưa em qua mòn lối có ai chờ trông?
Đêm nay
Ai hát thay lời nguyện cầu :
“Chúa xuống nhân gian nhiệm mầu
Cho vơi nỗi đau trần thế”
Tóc bay qua những hàng thông
Em mặc áo ấm mùa đông
Giữ cho tình mình còn ấm
Trên dấu chân về giáo đường
Tiếng yêu rơi xuống hồ đêm đông
Em mặc áo mới buồn mênh mông
Một hôm bỗng nghe gọi tên
Tình ta đã như mùa đông
Đêm đông,
Những ánh sao trời bềnh bồng
Ngọn nến thay lời thì thầm
Quán xưa em qua mòn lối có ai chờ trông?
Đêm nay
Ai hát thay lời nguyện cầu :
“Chúa xuống nhân gian nhiệm mầu
Cho vơi nỗi đau trần thế”
Tóc bay qua những hàng thông
Em mặc áo ấm mùa đông
Giữ cho tình mình còn ấm
Trên dấu chân về giáo đường
Tiếng yêu rơi xuống hồ đêm đông
Em mặc áo mới buồn mênh mông
Một hôm bỗng nghe gọi tên
Tình ta đã như mùa đông
Tiếng yêu rơi xuống hồ đêm đông
Em mặc áo mới buồn mênh mông
Một hôm bỗng nghe gọi tên
Tình ta đã như mùa đông
Bài hát là một bản tình ca buồn, kể về nỗi nhớ nhung và cô đơn của một người con gái trong đêm đông. Bài hát mở đầu với khung cảnh đêm đông tĩnh lặng, chỉ có những ánh sao trời và ngọn nến đang cháy. Trong đêm đông, người con gái nhớ về quán xưa nơi cô đã gặp gỡ người yêu. Cô thắp nến lên để cầu nguyện cho tình yêu của họ được bền lâu. Cô nhớ về mái tóc bay trong gió, về chiếc áo ấm mùa đông mà người yêu đã tặng. Cô cũng nhớ về những dấu chân của họ trên con đường về giáo đường.
Tuy nhiên, những kỷ niệm ấy giờ đây chỉ còn là quá khứ. Người con gái đang phải đối mặt với nỗi buồn và cô đơn. Cô cảm thấy như tiếng yêu của họ đã rơi xuống hồ đêm đông, và tình yêu của họ đã trở nên lạnh lẽo như mùa đông.
Bài hát “Đêm đông” là một bản tình ca buồn nhưng cũng rất đẹp. Bài hát đã khắc họa thành công nỗi nhớ nhung và cô đơn của một người con gái trong đêm đông.